Nam Đàn ngày 29.06.2016
Kính gửi: Đảng ủy, ban giám đốc bệnh viện Ung bướu Nghệ An
Tôi là: Phạm Thế Huệ – sinh năm 1960, tại Khánh Sơn, Nam Đàn.
Vào ngày 24.04.2015 tôi nhập viện Ung bướu và được điều trị tại khoa Nội II. Người điều trị và theo dõi bệnh tình tôi là bác sỹ còn rất trẻ Nguyễn Thị Thanh Thúy.
Ngày 27.04 chụp CT đợt 1; kết quả trên phổi phải có 1 khối tổn thương; kích thước: 37 x 53 x 47 = 92,167mm. Chuyển hóa chất 3 đợt.
Ngày 16/06/2015 chụp CT đợt 2; khối tổn thương còn kích thước 22 x 25 x 30 = 16,500mm. So với đợt 1 giảm 5,7 lần. Tiếp tục được chỉ định chuyển hóa chất đợt 4,5,6.
Ngày 18/09/2015 chụp CT đợt 3. Kết quả thùy trên phổi phải có đám xơ hóa.
Tháng 12/2015 tôi có đi khám theo chương trình: chẩn đoán sớm ung thư ở bệnh viện K2, Hà Nội. Kết quả gần đúng như trong bệnh viện Ung bướu Nghệ An ta.
Tôi và gia đình vô cùng vui mừng khôn xiết, đặc biệt là vợ con tôi, họ vui mừng không có lời nào để tả được. Theo quy định hàng tháng tôi xuống bệnh viện kiểm tra theo đúng hạn. Đến nay đã 6 tháng chưa có biểu hiện gì mới.
Kính thưa Ban giám đốc
Còn nhớ những ngày tháng 4 năm 2015, cầm tờ phiếu thuốc có ghi Phạm Thế Huệ, bệnh nhân chẩn đoán: K phổi phải. Tay chân tôi rụng rời, vời vợi, không ăn, không ngủ, cơ thể tôi suy sụp cả về thể chất cả về tinh thần. Hình hài tôi bắt đầu chuyển sang dạng “ma”. Nhìn những bệnh nhân giai đoạn cuối nằm chổng mông chống chọi với những cơn đau “chỉ muốn tử tử” lòng tôi lo sợ vô cùng, hoang mang tột độ.
Nhìn bác sỹ Thúy tận tụy, theo dõi điều trị cho các bệnh nhân (họ rất khó tính do tác động của bệnh), và thái độ tôn trọng, chấp hành của bệnh nhân với các chỉ định của bác sỹ. Tôi vô cùng cảm phục, càng cảm phục hơn khi được nhiều bệnh nhân tại khoa thầm thì dành cho bác sỹ nhiều lời khen về đức tính trong sáng, hết lòng vì bệnh nhân; có người còn nói bác ấy: “vừa đẹp người, đẹp nết lại có tài”.
Thực tế gần 1 năm được bác sỹ Thúy điều trị, tôi càng cảm thấy những lời đồn đại là hoàn toàn đúng sự thật. Trong một xã hội mà “một bộ phận không nhỏ y, bác sỹ tha hóa, biến chất” lại có 1 khoa nội II có các bác sỹ, điều dưỡng vừa có tài vừa có đạo đức như thế? Thật là đáng cho người ta mừng? Ngẫm nghĩ tôi vừa gặp may, với bệnh tình của tôi “ung thư phổi giai đoạn 3” nếu điều trị ở 1 bệnh viện mà bác sỹ lúc nào cũng cau có, khó chịu; lúc nào cũng vòi vĩnh, thì sức tôi chịu được mấy ngày?
Cảm ơn Đảng ủy, Giám đốc bệnh viện Ung bướu đã tuyển dụng được những người thầy thuốc tuyệt vời làm sao. Những bác sĩ, y tá đã cho tôi cuộc sống, với những ngày tháng tuyệt vời làm sao. Tôi sẽ khắc cốt ghi tâm, và tự hào rằng: tôi may mắn được gặp những người đã truyền cho tôi năng lượng sống, cho tôi thấy xum quanh ta còn nhiều người tốt và cuộc sống này mới tuyệt diệu làm sao.
Thư này tôi kính gửi tới Đảng ủy, ban giám đốc bệnh viện lời kính chúc sức khỏe, hạnh phúc và nhiều thành đạt. Tôi cũng biết các đồng chí còn bận nhiều việc, nhưng xin hãy thông cảm, dành cho tôi ít phút, để tôi được giải bày tâm sự cho lòng mình thanh thản.
Kính thư